Tháng mười thu đã đậm nét, gió rít ào ào từng trận, từng trận, mang theo những cơn mưa phùn, từng giọt từng giọt lộp độp trên nóc thuyền.
Tính ra, rời khỏi Trinh thành đã được một canh giờ rưỡi.
Con thuyền thấp thoáng trong bóng mưa đêm, trên đầu thuyền, một nam nhân bận y phục màu trắng, hông mang trường kiếm, mày kiếm thoáng chau, nâng ngang cây sáo lên khẽ thổi, vạt áo trước gió phảng phất như mây vờn thanh thoát trên sóng dữ.
Trời đã về khuya, thân thuyền lướt trên sóng lớn, men theo đường sông rời khỏi thành, bốn phương tĩnh mịch vô cùng, chỉ có tiếng sáo vang lên não nuột, hoà cùng với tiếng mưa gió bi ai.