Ngày xưa, có vợ chồng lão nông nghèo đã ngoài năm mươi tuổi mà chưa có lấy một mụn con. Một hôm, bà lão vào rừng lấy củi. Trời nắng to, khát nước quá, bà thấy có cái sọ dừa đựng đầy nước, bà bưng lên uống.
Kỳ lạ thay, về nhà bà mang thai và ít lâu sau sinh ra đứa con không chân tay, mình mẩy cứ tròn lông lốc như một quả dừa. Bà lão đặt tên con là Sọ Dừa. Sọ Dừa cứ thế lớn lên, chăm chỉ, giúp đỡ mẹ già. Và rồi một ngày kia, Sọ Dừa bỗng biến thành chàng trai khôi ngô tuấn tú…
Câu chuyện Sọ Dừa với lòng yêu thương và tính nhân văn cao cả đã chắp cánh cho ước mơ và quyết tâm của biết bao thế hệ em nhỏ, đặc biệt là các em không may bị khuyết tật, đáng thương.