Xuyên suốt vũ trụ hồng hoang, bền vững như thiên địa cao xanh... dẫu thoát được sáu kiếp luân hồi, cũng khó bề chạy khỏi thần ma vi giới.
Thần Ma Lăng Viên ở ngay chính giữa Thiên Nguyên đại lục, đây cũng là nơi an táng những nhân vật mạnh nhất trong lịch sử loài người, khu mộ phần được phân loại theo cấp độ mạnh yếu, càng vào sâu càng mạnh. Trong mỗi ngôi mộ nếu không phải thần linh thì cũng là yêu ma thượng cổ, đây cũng chính là nơi thần thánh và ma quỷ yên nghỉ ngàn thu.
Thảm cỏ Lăng Viên xanh mượt mà, chung quanh có hàng trăm loại hoa, tuy không lớn như một khu rừng, nhưng gọi là vườn cũng không ổn. Bên ngoài Lăng Viên có giống cây cao tên gọi Tuyết Phong, chỉ mọc duy nhất ở nơi đây, tương truyền do linh khí của thần ma hóa thành.
Cây Tuyết Phong cành lá xanh um tươi tốt, khẽ đung đưa trong gió, tựa hồ đang hồi tưởng thời khắc huy hoàng thuở xưa, hoa trắng rụng như tuyết, nhẹ nhàng phiêu sái giữa không trung, trông giống nước mắt thần linh, khiến người ta cảm thấy bi thương vô ngần.
Khu mộ trải qua ngày nắng đêm đen với những cảnh tượng tương phản.
Ban ngày tiên khí dầy đặc, ánh sáng thanh khiết chiếu rỡ ràng trên từng ngôi mộ. Trong ánh sáng ấy, người ta có thể trông thấy linh hồn bất diệt của các thần ma thuở xa xưa, thậm chí còn trông thấy thiên sứ nhảy múa, nghe thấy tiên tử hát ca. Cả khu Lăng Viên chìm đắm trong một bầu không khí thần thánh.
Ban ngày là thiên đường như thế, song ban đêm nơi đây lại là địa ngục.
Mỗi khi mặt trời xuống núi, bóng đêm bao trùm khắp nơi, ma khí hắc ám từ dưới lòng đất hùng dũng kéo lên, khiến cho tinh tú lu mờ, mặt trăng ảm đạm, khiến cho trời đất thê lương. Lúc ấy, hung thần trong truyền thuyết xuất hiện, ảo ảnh ác ma vẫy vùng khắp Lăng Viên, không gian tràn ngập tiếng hú dài của hung linh thời viễn cỗ, tiếng hú thê thảm khiến da đầu người ta tê cả đi.
Tuy vậy, thần thánh hay ma quái thì cũng chỉ lộ diện ở mặt phía đông Lăng Viên. Mặt phía tây khác hẳn, nơi ấy là chỗ tu luyện của cộng đồng tế bái. Buổi sáng môn nhân thường lên tế điện, những khi đúng dịp viếng niệm đặc biệt thì cả đêm họ cũng đến. Dần dần nhân gian có câu: Phương đông thây người, phương tây sư pháp.
Tại Lăng Viên, hoàng hôn là lúc an bình nhất, mộ địa hoàn toàn yên ắng, đến một tiếng động nhỏ cũng không có.
Thời khắc hoàng hôn ấy cũng là lúc giao thế của thần và ma. Do đó, hoàng hôn Lăng Viên vừa long trọng trang nghiêm, vừa quỷ quái tà dị.